Eva Gonzales (1849 - 1883) là một nữ họa sĩ nổi tiếng người Pháp đi theo trường phái Ấn Tượng. Bà là một trong bốn nữ họa sĩ nổi tiếng theo trường phái Ấn Tượng bên cạnh Mary Cassatt, Berthe Morisot và Marie Bracquemond.
Eva Gonzalès sinh ra trong một gia đình nghệ thuật tại Paris. Cha cô, Emmanuel Gonzalès, là một nhà văn và nhà báo, trong khi mẹ cô, Julie Cardon, là một nghệ sĩ nhạc. Với sự ảnh hưởng từ cha mẹ, cô bắt đầu sự nghiệp nghệ thuật của mình ở tuổi rất trẻ và nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ từ gia đình.
Phong cách nghệ thuật của Eva Gonzalès được ảnh hưởng sâu sắc bởi sự đào sâu vào Impressionism và được định hình bởi sự hướng dẫn của Édouard Manet, người đã có ảnh hưởng lớn đối với cách tiếp cận của cô đối với màu sắc và ánh sáng.
A Box at the Theatre des Italiens - 1874
Bức tranh "A Box at the Theatre des Italiens" khắc họa một cặp đôi trong một lô ghế tại Nhà hát des Italiens ở Paris. Người phụ nữ ngồi phía trước là Jeanne Gonzalès, em gái của họa sĩ, còn người đàn ông đứng phía sau là Henri Guérard, người sau này trở thành chồng của Eva. Chủ đề về nhà hát và các lô ghế là một motif phổ biến trong nghệ thuật Ấn tượng, thường được các họa sĩ như Renoir, Degas hay Cassatt sử dụng để khám phá các khía cạnh xã hội, sự phô trương và sự tương tác giữa các giới tính. Bức tranh này được vẽ vào năm 1874, cùng năm với "La Loge" của Renoir, nhưng bị từ chối tại Salon năm đó và chỉ được chấp nhận vào năm 1879 sau khi chỉnh sửa, nơi nó nhận được sự đón nhận nồng nhiệt.
Bức tranh không chỉ đơn thuần là một cảnh sinh hoạt mà còn là một bình luận xã hội về vai trò giới tính và sự phô trương trong xã hội Paris thế kỷ 19. Đồng thời phản ánh sự nhạy cảm của Eva Gonzalès với cuộc sống hiện đại Paris, một chủ đề mà bà học được từ Manet. Tuy nhiên, khác với Renoir, người thường nhấn mạnh sự quyến rũ và sự tương tác thân mật trong các bức tranh nhà hát, Gonzalès mang đến một cái nhìn tinh tế và điềm tĩnh hơn, tập trung vào sự thanh lịch và sự phức tạp của các mối quan hệ xã hội. Bó hoa trên mép lô ghế không chỉ là một chi tiết trang trí mà còn là một biểu tượng của sự ngưỡng mộ và vẻ đẹp, nhưng cũng có thể ám chỉ sự phù du của sự phô trương xã hội.
Woman Awakening - 1876
Woman Awakening là một bức tranh đầy chất thơ, ghi lại một khoảnh khắc đời thường nhưng tràn ngập vẻ đẹp và sự yên bình. Eva Gonzalès không chỉ đơn thuần tái hiện cảnh thức giấc mà còn khắc họa trạng thái tinh thần của người phụ nữ: sự mơ màng, sự tươi mới của một ngày mới bắt đầu, và vẻ đẹp tự nhiên không cần tô vẽ. Khác với nhiều họa sĩ nam thời bấy giờ, những người thường khắc họa phụ nữ với ánh mắt khiêu gợi hoặc trong vai trò bị động, Gonzalès mang đến một cái nhìn đồng cảm và tôn trọng, nhấn mạnh vẻ đẹp nội tại và sự riêng tư của nhân vật. Ánh sáng buổi sáng trong tranh không chỉ là yếu tố thị giác mà còn mang ý nghĩa biểu tượng: sự khởi đầu, sự trong lành, và sự tái sinh. Bức tranh gợi lên cảm giác thanh thản, như một lời mời gọi người xem chậm lại và trân trọng những khoảnh khắc giản dị trong cuộc sống.
Bức tranh cũng phản ánh sự nhạy cảm của Gonzalès với vai trò của phụ nữ trong xã hội. Bằng cách chọn một khung cảnh riêng tư, bà không chỉ tránh xa những chủ đề công cộng, xã hội mà các họa sĩ nam thường ưa chuộng, mà còn khẳng định giá trị của những khoảnh khắc nội tại, vốn thường bị xem nhẹ. Điều này cho thấy sự khác biệt trong góc nhìn của một nữ họa sĩ, người hiểu và đồng cảm với cuộc sống của phụ nữ hơn các đồng nghiệp nam của mình.
Secretly 1877 -1878
Secretly là một bức tranh đầy cảm xúc, ghi lại một khoảnh khắc riêng tư với sự tinh tế và nhạy cảm đặc trưng của một nữ họa sĩ. Eva Gonzalès không chỉ tái hiện hành động đọc hoặc viết thư, mà còn khắc họa trạng thái tinh thần của người phụ nữ: sự trầm tư, sự tò mò, và có lẽ là một chút hồi hộp khi đối diện với một bí mật. Tiêu đề Secretly gợi ý rằng bức thư có thể liên quan đến một câu chuyện tình cảm, một tâm sự cá nhân, hoặc một điều gì đó không thể chia sẻ công khai, làm tăng thêm chiều sâu cảm xúc cho bức tranh. Khác với các họa sĩ nam thời bấy giờ, những người thường khắc họa phụ nữ trong vai trò bị động hoặc mang tính trang trí, Gonzalès mang đến một cái nhìn đồng cảm, nhấn mạnh sự chủ động và thế giới nội tâm của nhân vật.
Bức tranh cũng phản ánh sự nhạy cảm của Gonzalès với cuộc sống của phụ nữ trong xã hội thế kỷ 19. Việc đọc hoặc viết thư là một hoạt động quan trọng đối với phụ nữ thời bấy giờ, thường là cách duy nhất để họ giao tiếp với thế giới bên ngoài, đặc biệt trong các mối quan hệ tình cảm hoặc gia đình. Bằng cách chọn một khung cảnh riêng tư, Gonzalès không chỉ tránh xa những chủ đề công cộng mà các họa sĩ nam thường quan tâm, mà còn khẳng định giá trị của những khoảnh khắc nội tại, vốn thường bị xem nhẹ. Ánh sáng mờ ảo trong tranh không chỉ tạo không khí mà còn mang ý nghĩa biểu tượng: sự kín đáo, sự riêng tư, và vẻ đẹp của những điều không được nói ra.
White Shoes 1879 - 1880
White Shoes không chỉ là một bức tranh tĩnh vật mà còn là một câu chuyện ẩn dụ về vẻ đẹp, sự thanh lịch và cuộc sống của phụ nữ trong xã hội Paris thế kỷ 19. Đôi giày trắng, với sắc màu tinh khôi, có thể tượng trưng cho sự thuần khiết, thời trang, hoặc sự chuẩn bị cho một sự kiện quan trọng có lẽ một buổi dạ hội hoặc một buổi đi dạo. Bông hoa hồng, thường được liên kết với tình yêu và vẻ đẹp, bổ sung một tầng ý nghĩa lãng mạn, như thể gợi ý về một câu chuyện tình cảm hoặc một tâm trạng mơ mộng. Chiếc găng tay và chiếc quạt, những phụ kiện không thể thiếu của một quý cô thời bấy giờ, nhấn mạnh địa vị xã hội và sự tinh tế của chủ nhân các vật dụng này.
Bức tranh mang lại cảm giác yên tĩnh và thân mật, như một lời mời gọi người xem chậm lại để chiêm ngưỡng vẻ đẹp của những chi tiết nhỏ bé trong cuộc sống. Là một nữ họa sĩ, Eva Gonzalès thể hiện sự đồng cảm và nhạy cảm với thế giới của phụ nữ, tập trung vào những vật dụng thường bị bỏ qua nhưng lại chứa đựng câu chuyện và cảm xúc. Ánh sáng trong tranh không chỉ làm nổi bật các vật thể mà còn mang ý nghĩa biểu tượng: sự tươi sáng, sự khởi đầu, và vẻ đẹp của những khoảnh khắc đời thường.