Rembrandt Harmenszoon van Rijn (1606 - 1669) - Một bậc thầy người Hà Lan và là một trong những nghệ sĩ toàn năng của mọi thời đại. Ông sinh ra tại Leiden, ở thời kỳ được gọi là ‘Thời kỳ vàng của Hà Lan’. Ông có xuất thân từ một gia đình khá giả. Cha của ông là một thợ xây và bằng cách nào đó đã có thể gửi con trai mình đến một trường học tiếng Latinh và sau đó là Đại học Leiden. Trình độ học vấn và kiến thức về kinh thánh của ông sau này tỏ ra quan trọng khi ông tìm cách nắm bắt bản chất của các cảnh trong Kinh thánh trong nghệ thuật của mình.
“Rembrandt vô cùng bí ẩn đến mức ông ấy luôn nói những điều kì lạ và chúng không thể diễn tả bằng bất kỳ ngôn ngữ nào. Rembrandt thực sự được gọi là một nhà ảo thuật … đó không phải là một cách gọi dễ dàng.” - Vincent van Gogh, thư gửi em trai Theo van Gogh (ngày 10/10/1885)
Rembrandt thích vẽ một mình. Trên thực tế, ông không thể chịu đựng được việc bị quấy rầy trong khi vẽ tranh và thường tuyên thệ làm việc trong im lặng. Ông nói rằng khi vẽ tranh, ông thậm chí sẽ không cho khán giả xem vị vua đầu tiên của thế giới.
The Storm on the Sea of Galilee - 1633
The Storm on the Sea of Galilee" là bức tranh sơn dầu duy nhất của Rembrandt về cảnh biển, khắc họa phép màu trong Kinh thánh khi Chúa Giêsu dẹp yên cơn bão trên Biển Galilee (Mark 4:35-41, Luke 8:22-25, Matthew 8:23-27). Con thuyền nhỏ bị sóng đánh dữ dội, các môn đệ hoảng loạn, trong khi Chúa Giêsu bình thản ở phía đuôi thuyền, chuẩn bị ra lệnh cho gió và sóng ngừng lại. Bối cảnh này không chỉ là một câu chuyện tôn giáo mà còn phản ánh nỗi sợ hãi của con người trước thiên nhiên và niềm tin vào sự che chở thần thánh. Rembrandt vẽ bức tranh này ở tuổi 27, khi ông vừa chuyển từ Leiden đến Amsterdam, đang nỗ lực khẳng định tên tuổi với các tác phẩm lịch sử và chân dung.
Bức tranh không chỉ là một cảnh Kinh thánh mà còn là biểu tượng cho cuộc đấu tranh giữa con người và thiên nhiên, giữa sợ hãi và niềm tin. Rembrandt khắc họa nỗi hoảng loạn của các môn đệ - những ngư dân dày dạn kinh nghiệm nhưng vẫn run sợ trước cơn bão - để làm nổi bật quyền năng của Chúa Giêsu, người bình tĩnh dẹp yên cơn bão chỉ bằng lời nói. Điều này phản ánh thông điệp tâm linh: niềm tin có thể vượt qua mọi thử thách. Ngoài ra, việc Rembrandt đưa bản thân vào bức tranh cho thấy ông muốn người xem tự đặt mình vào tình huống này, tự hỏi: “Nếu tôi ở đó, tôi sẽ phản ứng ra sao?”.
The Parable of the Rich Fool - 1627
Bức tranh The Parable of the Rich Fool minh họa một câu chuyện trong Kinh Thánh từ Phúc Âm Luca (12:16-21). Câu chuyện kể về một người giàu có tích trữ của cải, dự định xây kho lớn hơn để chứa vụ mùa dồi dào, nhưng bị Chúa cảnh báo rằng ông ta sẽ chết ngay đêm đó và của cải trở nên vô nghĩa. Rembrandt khắc họa kẻ giàu ngu dại trong một khoảnh khắc cô độc, ngồi bên bàn với vàng bạc, sổ sách kế toán và các vật dụng xa xỉ. Chủ đề này cảnh báo về lòng tham và sự dại dột khi đặt của cải vật chất lên trên giá trị tinh thần, rất phù hợp với xã hội Calvinist ở Hà Lan thế kỷ 17, nơi đề cao sự khiêm nhường và lòng mộ đạo. Rembrandt vẽ bức tranh này khi mới 21 tuổi, lúc còn ở Leiden, trước khi chuyển đến Amsterdam.
Bức tranh là một bài suy ngẫm về sự nguy hiểm của lòng tham và tính tạm bợ của của cải trần thế. Rembrandt khắc họa kẻ giàu ngu dại trong trạng thái trầm tư, nhưng ánh mắt và dáng vẻ căng thẳng của ông ta cho thấy sự lo lắng và ám ảnh, thay vì mãn nguyện. Ánh nến không chỉ chiếu sáng của cải mà còn mang ý nghĩa vanitas (tính phù du), một motif phổ biến trong nghệ thuật Hà Lan, nhắc nhở rằng cuộc đời ngắn ngủi như ngọn lửa dễ tắt. Bức tranh mời gọi người xem tự vấn về ưu tiên của bản thân, một thông điệp rất ý nghĩa với khán giả theo đạo Tin Lành, những người coi trọng của cải tinh thần hơn vật chất. Cảnh cô độc của nhân vật nhấn mạnh sự cô lập mà lòng tham mang lại, khi kẻ giàu chỉ còn lại một mình với của cải, không hay biết về sự phán xét từ Chúa.
Artist in his studio - 1626
Bức tranh Artist in his studio là một tác phẩm tự họa sớm của Rembrandt, khi ông mới khoảng 20-22 tuổi và còn sống ở Leiden, trước khi chuyển đến Amsterdam. Bức tranh khắc họa chính Rembrandt trong vai một họa sĩ trẻ, đứng trong xưởng vẽ của mình, nhìn về phía giá vẽ lớn đặt ở phía xa. Không gian xưởng vẽ đơn sơ, với ánh sáng mờ ảo, tạo cảm giác chân thực về cuộc sống của một nghệ sĩ trẻ đang bắt đầu sự nghiệp. Chủ đề này không chỉ là một tự họa mà còn phản ánh sự tự nhận thức của Rembrandt về vai trò của mình như một nghệ sĩ, cũng như mối quan hệ giữa người sáng tạo và tác phẩm nghệ thuật. Trong bối cảnh thời kỳ Vàng Hà Lan, nghệ thuật đang chuyển mình, và các họa sĩ bắt đầu được nhìn nhận như những trí thức sáng tạo, thay vì chỉ là thợ thủ công.
Rembrandt khắc họa bản thân như một người lao động sáng tạo, nhưng cũng đầy trầm tư và khiêm nhường trước nghệ thuật. Khoảng cách giữa ông và giá vẽ có thể biểu thị sự kính trọng, thậm chí là nỗi lo lắng của một nghệ sĩ trẻ trước hành trình sáng tạo đầy thách thức. Ánh sáng trong tranh không chỉ tạo hiệu ứng thị giác mà còn mang ý nghĩa biểu tượng: ánh sáng của sự sáng tạo, của cảm hứng, chiếu lên giá vẽ, trong khi Rembrandt vẫn đứng trong bóng tối, như thể ông đang tìm kiếm con đường của mình. Bức tranh mang lại cảm giác chân thực và sâu sắc, khiến người xem cảm nhận được sự cô đơn, sự quyết tâm, và niềm đam mê của một nghệ sĩ trẻ trong những năm đầu sự nghiệp.